Tìm kiếm

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Trông anh...

Em trông anh, lặng lẽ,chiều cuối đông
mưa lất phất,vấn vương làn tóc rối
1 góc quán,ly cà phê mê mộng
ánh mắt nhìn,thổn thức,tiếng gọi anh

giây phút chờ,những kí ức mong manh
đồng hồ quay,dồn bước chân hối hả
1 dấu lặng xen dòng đời vội vã
được bên anh em sống chậm 1 ngày...

1 nỗi buồn mơn man trong lòng em.em buồn ko hiểu vì sao lại buồn.1 ngày cuối xuân,1 ngày héo úa trong cái mơn mởn của trời xuân ấy...
như tia nắng cuối trời nhạt nhòa...
cần 1 điểm tựa.1 điểm vững chắc.1 bờ vai để em có thể gục trên đó mà khóc....
vẫn chờ anh...vẫn đợi anh...
những mệt nhoài đã vướng chân em,em như bị xô đẩy trong cuộc sống hối hả....
giây phút chờ có phải lại là giây phút hạnh phúc nhất,khi mà con ng ta có thể ngồi lặng để ngắm nhìn thời gian trôi,để thấy dòng người vọt qua đông đúc ,để thấy mây lững lờ trên cái nền xanh hờ hững đó....
và để ta có thể sống  chậm 1 ngày....

viết những dòng vô định...ko hiểu nổi m đang viết cái j nữa.lủng củng...vô nghĩa...kệ...mặc kệ...vì ta thik.đơn giản vì ta thik...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét