Tìm kiếm

Thứ Bảy, 19 tháng 6, 2010


Như lá mùa thu
Lặng theo cơn gió
Mảnh hồn nho nhỏ
Nhẹ trôi hững hờ
Bồng bềnh mây mơ
Gối vai hạt nắng
Tung bay áo trắng
Vai sát bên vai
Ríu rít bên tai
Nô đùa,cười nói
Ghế bên trơ trọi
Ghế này chen nhau
Năm đứa như nhau
Hòa chung một tính
Hồn nhiên tinh nghịch
Vừa học vừa chơi
Hét lên một hơi
Cái tên năm đứa
RANG,TOE,CÒI.KỀU
Và em BIG PIG....
Hu hu,hix hix
He he he he

Đôi lúc mơ màng,thấy hồn mình nghe sao thanh thản quá.Nghe đâu đây gió hát nhẹ nhàng,nghe nắng nhảy nhót trên vài tán lá.Nghe tiếng ve kêu mùa hạ,nghe trầm ngâm tiếng cô giảng bài.Để dưới kia lũ học trò,đứa nói, đứa cười ,đứa đùa ,đứa ngáp.Nhớ mỗi tiết học đầu chiều,mắt thiếu ngủ thâm quầng còn vảng vất dư âm từ đêm trước,nắng.nóng mà vẫn gục bàn ngủ ngon lành...Ôi cái thời sinh viên,ta sao muốn níu giữ.Chỉ 2 năm nữa thôi,2 năm bước trên con đường tới giảng đường chỉ cách kí túc có vài chục mét mà mặt vẫn tái mét vì nắng,vì mưa....
Thời gian như phượng đầu hè,nhẹ đến nhẹ đi,vừa sáng còn xanh mướt cây thế mà qua 1 đêm sáng sau ngỡ ông mặt trời đánh rơi chùm râu lửa.Sao mà nhanh đến thế.Để những cơn mưa vội vàng nhạt nhòa cả chùm rực rỡ.Lại bước sang thu...
Đưa bàn tay ta nắm cả trái tim mùa hạ,níu kéo những khoảnh khắc qua...để cất tiếng ngân nga...:THỜI SINH VIÊN ĐẸP QUÁ

Yêu "ba chấm"...

Yêu lá mùa thu
Rải vàng cơn gió
Yêu đôi mắt nhỏ
Màu nắng yêu thương

Mộc mạc mến thương
Yêu tà áo trắng
Nét bút câm lặng
Tím nền giấy yêu

Dáng xưa yêu kiều
Yêu khung cửa sổ
Khoảng trời nho nhỏ
Xanh ước mơ xanh

Ghế cũ bàn xưa
Yêu người quen thuộc
Một mảnh trong suốt
..................

Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=-QucRGAUUF
 chiều.
Nắng.Vài sợi lắt la lắt léo,chăng ngang cành phượng vĩ.Chơi ú tim.Lạ chưa,nó dấu mình vào chùm phượng vĩ kìa.Cũng thông minh đó chứ.Phượng đỏ rực át cả màu vàng nhạt nhẽo của nó.Thế là thành công.Vài thằng IQ kém hơn 1 chút,chui tọt vào mấy bông điệp vàng.Chà....chà...kiểu này thì khó mà tìm ra đây.Hehe.
HEHE.Bật cừoi.Lắc nhẹ tak cafe trên tay.Giật mình....ÔI,suýt chút nữa thì....
-Em xin lỗi!em xin lỗi ạ!anh có sao ko ạ?
Gió thoảng đâu đây.Mùi hương nhẹ quá.Tiếng ai nói mà ngỡ như tiếng gió,đằm thắm,dịu dàng...
-Anh ko sao,ko sao đâu em ạ.thế em có sao ko?.nghĩ bụng : ha ha,thật là may,tự rút ra chân lý : ko phải lúc nào cafe đổ vào ng cũng là xui xẻo.he he mừng thầm trong bụng: thank mày cafe nhé,cô bé này xinh quá là xinh...
-Em ko sao ạ.em xin lỗi vì đã làm dơ cafe lên ng anh.Anh cho em xin lỗi nhé!^^
-Em ko cần phải cuống quýt thế đâu,anh ko sao thật mà.Nếu rảnh thì ngồi xuống đây trò truyện vs anh 1 chút,coi như là đền bù,ok? Nháy mắt 1 cái nà,mình cũng đẹp trai đâu kém
-ok!.em cũng dang rảnh,định lang thang 1 chút cho hết chiều.Mà chiều thật vẩn vơ nhỉ.
Phắt 1 cái,đứng bật dậy,kéo cái ghế :-Ngồi đi em.(chớp thời cơ lẹ )
-đồng ý!anh cũng đang vẩn vơ đây,và đang chiêm nghiệm theo mấy cái "tức cảnh sinh tình" of thi sĩ xưa.hihi.(nhấn mạnh 1 cái,anh chàng này thật khôn.^^)

-hi hi,anh thật biết đùa.thế cho em mang cơm nắm tầm sư học đạo vs nghen.
-ha ha,ok thôi.học phí 1 bò gạo 1 lần học,nếu thấy mắc quá,làm đơn,anh giảm học phí cho cong 9/10 bò nhé.ok? giá hời nhé!
-óe,anh đúng là....anh có định tra thuốc mắt cho học trò ko đó?(ngầm hiểu là "đắt lòi mắt".hehe.)

(ôi viết đến đây,mình ko thể nhịn cười đc.buồn cừoi mà cũng ko dám cừoi to.đấy,biết ngay mà,mấy chị trong phòng vừa bảo: Nhớ ng yo hay sao mà tự dưng ngồi cừoi thế?".Đấy,rõ khổ,rõ oan.Ng yo đã có đâu,suốt ngày kè kè bên anh chàng " tàng hình",có xa đâu mà nhớ vs nhung.
sr,ngoài lề tí,em là dân kinh tế mà ,ko phải chuyên văn viếc j cả nên ko biết lồng cảm xúc vào bài viết,đành "lộ thiên " cảm xúc ra đây luôn.hehehe.thông cảm nhá,chớ cho em ăn dép là ok^^)
Hiểu.(anh chàng này thông minh phết).
-em còn hài hơn cả anh,có phải là con cái nhà "gặp nhau cuối tuần" ko đó?
-yes!hôm nay đúng là cuối tuàn mà,anh em mình lại gặp nhau.đúng là " gặp nhau cuối tuần",nhỉ,phải ko anh?
-ok!
cả 2 cùng cừoi,đôi mắt xa xăm.Giờ thì dường như mấy dải nắng nhạt nhẽo kia trở nên ấm áp hơn....NHỮNG ÁNH NHÌN TRÌU MẾN...
Liệu những bông phượng đỏ rực rỡ kia,nhũng cánh hoa điệp vàng dịu dàng kìa có nói lên điều j?CHỉ biết là giờ đây đang có 1 cái j đó nảy nở,thật nhẹ,thật nhẹ...

BỤP!Bọt cảm xúc của e nổ rồi,các pác thông cảm nha.E chịu rồi,đổi tội cho bút hết mực vậy.hehe.thú thật,e ngày xưa đi học chỉ ước thầy cô cho hẳn phần mở bài 5 điểm thì chắc phần đó kik cầu cho tổng điểm cả bài văn of e vừa 5.he^2.
thôi,ai có cảm xúc thì viết tiếp câu chuyện cho em,chứ em chả có kinh nghiệm để "tục tiệp,tục tiệp" đâu.
Quay lại vs đống bài tập kinh tế lượng thôi.OH MY GOD!nó thật là khô khan.HIX HIX

Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

thơ tặng ông

20 tuổi cháu về thăm ông
những nét xưa sao mà yêu thương quá
canh dần đến cho vườn cây trĩu quả
cho đàn cháu nhỏ ríu rít bên ông
gương mặt vui rạng rỡ những nét hồng
đôi mắt ông những ánh nhìn trìu mến
thương cháu nhỏ ông viết bài thơ nhỏ
gửi vào đó tất cả tình yêu thương
79 xuân vun đắp tình yêu
cho con cháu bao điều hạnh phúc
cháu chỉ ước mình mãi là đứa trẻ
ông viết thơ riêng tặng trẻ nghe ông!